Nhưng khi yêu, cũng trở nên "thường" như nhau cả.
Cũng qụy lụy, cũng hận thù, oán giận.
Cũng tham lam ôm trách móc rất đời.
Cũng đôi lần quăng cảm xúc thả trôi.
Cũng cho mình lạc lối khi thiếu đi một đôi tay nắm chặt.
Cũng đặt một nụ cười méo xệch khóe môi lên khuôn mặt.
Và cũng mất lòng tin chỉ vì những nứt vỡ của riêng mình.
Cũng không còn tin vào thứ ánh sáng của bình minh.
Bởi chạng vạng cũng nứt toác trong khoảnh khắc ta mím chặt
Môi dặn mình đừng bật thành tiếng nấc.
Mùa cũng về theo đau thương rất thật.
Mải hát rong theo bản ca buồn nhất của khúc tình.
Ta cuốn nỗi nhớ bằng sợi dây tháng bảy vô hình.
Chở nỗi nhớ gầy guộc đặt lên vai lặng thinh…
...rất hiền.
Chờ những an yên.
Vai nghiêng.
Ta nghiêng..
Nghe bờ gió chiều trở mình, chiềng vai rưng rức khẽ.
Và yêu thương bước vào ngăn kéo ngủ vùi rất nhẹ.
Những dại khờ tàn se sẽ, gác mái phố ẩn dật rêu hoang.
Một tiếng thở sâu làm tan loãng vội vàng...
…những tàn tro rơi rớt cũ.
Nỗi đau đã bao giờ đi ngủ?
Nên ta ru lại mình bằng hư ảo niềm tin.
Ta cho nhau nợ một kiếp nhân tình.
Nên suốt đoạn đường cũng chẳng dám xin thêm chút nhớ nhung lần nữa.
Như con nắng một chiều ngang bậu cửa.
Bỏng rát và để lại vỡ nát.
Chẳng thể vẹn nguyên chưa từng mẻ sứt như một thuở.
Nên tuổi trẻ chúng ta cứ không thôi hát mãi những bài buồn.
Ai chẳng mang trong lòng một chút tổn thương.
Có khi thấy mình bỗng chịu đựng đến vô cực dù bậm môi bật máu.
Chịu đựng là vô hình, chỉ một người đau đáu…
.....thấy được đâu.
Ai khi yêu chẳng đôi lần nhìn thấy nỗi đau.
Và may mắn sẽ nhìn thấy nỗi đau qua mau hơn một chút.
Rồi có những khi chẳng thể gắng gượng nổi mình dẫu chỉ là một phút.
Cũng phải buông trôi.
Yêu rồi.
Ai cũng đôi lần cần được lãng quên thôi.
• Gửi từ Vy Trang <vytrang90@>
Nguồn:http://blogviet.com.vn/tho-blog/ai-cung-can-duoc-lang-quen/184908
Like haivl trên Facebook để được cười nhiều hơn nhé ^^
Bình luận Báo cáo vi phạm
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét